Thứ Năm, 17 tháng 7, 2014

Tản mạn trong mưa

Nguyễn Thanh Bình (Năm 1979)

...Một thoáng bâng khuâng nhớ về quá khứ. Một chút bồi hồi tiếc kỷ niệm đã qua. Mưa ! Cơn mưa nhẹ đủ làm ướt áo chiều nay sao gợi nhớ thương đến bồn chồn cơn mưa chiều nào, khi tan học về, bóng ai đứng đợi bên đường.

Mưa ! Từng hạt mưa reo vui mang hơi ấm của tình yêu đầu đời.

...Nép bên nhau dưới hàng phượng đỏ trú mưa. Nụ cười trong mắt, hạnh phúc trong tay, nghe tiếng lá thầm thì, tiếng mưa rơi tí tách cùng nhịp đập rộn ràng từ đôi tim mà ngỡ điệu nhạc thật vui tươi, nhí nhảnh của bài hát tuổi đôi mươi.

...Cổng trường đã khép sau lưng với thầy cô, bạn bè, phấn trắng, bảng đen, với những câu bông đùa hồn
nhiên. Cổng đời lại rộng mở chờ đón những bước chân non chập chững đi vào. Khoảng không trước mặt thật bao la và nhiều giông bão bất chợt. Sau cơn mưa, đường trơn ướt. Một chút vô tình của tuổi trẻ, nào ai biết sẽ có người trượt ngã....

                                                                                           Bình Định mùa hè năm 1988

1 nhận xét:

  1. Cơn mưa tối nay sao mà buồn bã khi chia tay mỗi người về mỗi ngã...Chẳng ai đợi chờ, chẳng ai nép bên nhau... Hàng phượng năm xưa nay còn đâu nữa ??? Dẫu nép bên nhau thử có còn hơi ấm và tiếng rộn ràng nhịp đập của con tim...

    Trả lờiXóa